Nhiễm Cách đã ở đây được năm ngày rồi. Trừ điều kiện tinh thần ra còn lại cô đều rất ổn. Lão cáo già Clark đó cũng tới trò chuyện mấy câu với cô nhưng thấy cô không trả lời cũng lạnh lùng bỏ đi.
Nở nụ cười lạnh, cô tự chế giễu mình, ngay cả người thân ruột thịt cũng không bằng người nhặt cô ngoài đường đem về nuôi. Nghĩ đến đây, Nhiễm Cách không kiềm lòng nhớ tới ba mẹ và hai anh. Nếu họ không thấy cô trở về liệu có lo lắng lắm không, hay là đi báo cảnh sát mất rồi? Còn Hoa Nguyệt Dã nữa, cô biết anh sẽ không an tâm về cô nên hẳn là đang đi tìm mình.
Vuốt vuốt mắt, Nhiễm Cách cảm thấy mình vô dụng biết mấy, đến cả bản thân mình cũng không bảo vệ an toàn.
Cạch.
Cửa được mở khóa từ bên ngoài, Leena đẩy cửa bước vào, gương mặt bà ta vẫn cao ngạo như ngày thường. Bà ta nhìn cô đang ngồi sát cửa sổ, hơi nhếch môi:
"Ở đây là tầng ba, xung quanh lại không có ống nước hay lan can, cô chẳng thể chạy trốn đâu."
Nhiễm Cách lạnh nhạt nhìn bà ta, không trả lời.
Leena ném một chiếc đầm đỏ đến trước mặt cô, ghét bỏ nói:
"Đi thay cái đầm này, hai tiếng nữa có người đến trang điểm cho cô."
"Tại sao tôi phải mặc?" Nhiễm Cách hỏi.
"Lát nữa chúng ta sẽ ăn tối cùng một vị khách quý. Cô sẽ bất ngờ đấy!"
Nói xong cũng không để Nhiễm Cách kịp thắc mắc đó là ai, bà ta xoay lưng bỏ đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-luu-manh-gia-danh-tri-thuc/2355984/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.