Nhiễm Cách lấy áo khoác trên vai xuống, gấp lại rồi đưa cho Hàn Đông:
"Cảm ơn anh."
"... Không có gì."
Nhiễm Cách: "Anh về trước đi."
Hàn Đông đưa hai tay bắt lấy đôi vai gầy yếu của cô, đôi mắt anh le lói một tia hy vọng:
"Tiểu Cách, anh muốn hỏi em một chuyện."
Nhiễm Cách mờ mịt nhìn anh, đợi anh hỏi.
"Em... Từ nhỏ đến giờ có lần nào... em thích anh chưa?"
Hàn Đông ôm hy vọng nhìn cô. Chỉ cần cô trả lời có, anh sẽ buông bỏ thể diện cùng tôn nghiêm của một người đàn ông theo đuổi cô, mặc kệ cô có yêu người khác, mặc kệ cô đã có vị hôn phu. Chỉ cần cô nói có, anh sẽ toàn tâm toàn ý với cô, một lòng vì cô, sẽ làm cho cô hồi tâm chuyển ý.
Nhưng...
"Chưa bao giờ." Nhiễm Cách trả lời rất nhanh, "Em chưa từng thích anh, em luôn luôn coi anh là một người bạn, là một người anh trai không ai có thể thay thế trong lòng em."
Hàn Đông chua xót cười, chỉ là bạn, chỉ là anh trai thôi sao?
Anh đã không kịp rồi, anh đã bỏ lỡ cô gái mà anh hằng đêm mong nhớ.
Đời này, họ lướt qua nhau, như hai sợi chỉ vô tình vắt ngang nhau rồi lại đi ngược hướng, mãi không chung đường.
Nhiễm Cách lui ra sau một bước khiến hai tay của Hàn Đông cứ như vậy mà buông thõng xuống.
Cô biết, chỉ sợ là sau lần thẳng thắn nay, tình bạn của họ sẽ chẳng thể quay lại nữa. Dù cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-luu-manh-gia-danh-tri-thuc/2355966/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.