Hoa Nguyệt Dã đẩy gọng kính, đôi mắt phượng mở to, dáng vẻ thư sinh thật đáng yêu hỏi:
"Em bị đuổi việc thật sao?"
Nhiễm Cách không để ý, để một tay lên ghế, dáng vẻ tuỳ tiện như lưu manh:
"Tôi chọc giận người ta nên bị đuổi."
Nhiễm Cách cụp mắt, cô từ chối nói sự thật.
Hoa Nguyệt Dã nhìn cô cúi đầu, tưởng cô chịu uất ức mà không dám nói, anh bình tĩnh nói, "Em có thể làm việc ở..."
"Ở đây."
Bà chủ từ đâu bước ra, mặt tươi cười nhìn người phụ nữ đang ngạc nhiên và người đàn ông giàu có trước mặt.
Hoa Nguyệt Dã hơi trầm mặt, sát khí từ anh toả ra khiến bà chủ nhịn không được rùng mình một cái.
Nhiễm Cách dường như chẳng để ý đến điều đó, cô cười:
"Cảm ơn bà chủ, nhưng tôi có công việc đang đợi sẵn rồi."
Bà chủ lộ vẻ tiếc nuối, cô gái xinh như vậy mà vào làm chắc chắn sẽ thu hút ong bướm vào quán bà.
Nhưng mà cô ấy không chịu! Với lại vị tiên sinh kia đáng sợ quá đi, mới lúc trước còn thân thiện thế mà.
Hoa Nguyệt Dã thu lại sát khí, ngắm nhìn khuôn mặt nghiêng của Nhiễm Cách khi cô đang vừa uống sữa, vừa nhìn cảnh vật ngoài mưa.
Nhiễm Cách là sư muội của anh từ năm cấp ba lên Đại học.
Từ năm cô vừa bước vào cấp ba, anh đã để ý tới người con gái tên Nhiễm Cách ấy, khuôn mặt xinh đẹp luôn tươi cười như hoa, tính tình vui vẻ, hoạt bát.
Khó trách cô có rất nhiều người theo đuổi.
Đáy mắt Hoa Nguyệt Dã loé lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-luu-manh-gia-danh-tri-thuc/133429/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.