* Reng.... reng..... reng *
Tiếng chuông điện thoại của cô vang lên, Tô Niên thấy cô đang ngủ rất say và hầu như chẳng bị đánh thức bởi tiếng chuông kia.
Anh không định bất máy nhưng rồi vẫn lấy điện thoại cô ra xem là ai gọi tới, là bà ngoại Chu.
" Viên Thi đấy à " bà ngoại Chu lên tiếng trước.
" Là con, Tô Niên " anh nhẹ giọng đáp.
Do tối qua bà ngoại Chu quên gọi cho cô thế nên bây giờ bà mới điện để thông báo với cô là sáng nay bà lên máy bay để bay về thành phố.
Hiện tại bây giờ đã hơn 5 giờ sáng rồi và bà biết là cô cũng gần thức thế nên mới gọi đến nhưng ai ngờ người bất máy lại là anh. T?ang gì ⅿà hay hay thế -- T ??ⅿT?uy?n.?? --
" Tô Niên! Phiền con nói lại với Viên Thi trưa nay bà về tới thành phố, đúng giờ ra đón bà ở sân bay là được "
" Vâng con biết rồi, trưa con sẽ đưa cô ấy đến đó "
" Được, bà cúp máy đây "
Khi anh nói chuyện với người ngoài thì vô cùng lạnh nhạt nhưng đến khi nói chuyện với bà ngoại Chu lại rất khác biệt.
Anh vẫn luôn hiểu chuyện với những người hiểu chuyện, bà ngoại Chu hiền từ như thế thì Tô Niên không có lý do gì mà lại lạnh nhạt với bà được.
Với lại bà còn là người thân của Viên Thi thì nhất định anh phải đối xử tốt rồi.
Để điện thoại cô về vị trí cũ, Tô Niên nhẹ nhàng hôn lên trán của cô sau đó tiếp tục ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-lao-dai-lanh-lung/426537/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.