Tô Niên đưa tay tháo băng trên vai cô để nhìn xem là vết thương đã đỡ hơn chưa.
Thuốc tốt nên mặt đã khô hẳn, thuốc mà anh đưa cô sức hằng ngày là do Tân Tự cho, hắn biết điều chế thuộc.
" Lão đại, anh đang làm gì vậy? " cô mở mắt nhìn anh hỏi.
" Xem vết thương của em " anh thản nhiên đáp lại.
Sau đó còn tiện tay kéo dây áo ngủ của cô lên, Viên Thi trừng mắt để anh, sáng sớm anh định làm cái trò gì vậy?
Cô nhanh tay đẩy anh ra, Viên Thi cũng lùi về phía sau để cách xa anh.
Sao anh lại nằm đây?
" Lão đại! Đây là phòng của tôi, sao anh không qua phòng mình ngủ. " cô thật muốn mắng anh một trận nhưng phải cố gắng kiếm chế lại.
" Không thích " vẫn là vẻ mặt bình thản đó.
Thái độ của anh khiến cô tức đến phát điên, cô có nên đánh anh không? Nhưng lỡ đâu cô ra tay với anh xong có khi nào cô mất việc luôn không?
Vẫn là bỏ qua thì tốt hơn.
Viên Thi bỏ vào phòng tắm, tối nay cô ngủ sẽ khoá cửa lại để xem anh vào đây được nữa không?
Anh nhếch môi cười nhạt, rồi cũng đứng lên đi về phòng mình, cô là thuộc hạ của anh những việc này tất nhiên cô không được phản kháng.
Trước giờ mọi việc đều phải theo ý anh.
Bên này Từ Kim Phiên sáng sớm đã gọi cho vệ sĩ mình để hỏi về tin tức của cô.
" Thế nào? Đã có kết quả chưa? "
" Vẫn không có chút thông tin nào cả thưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-lao-dai-lanh-lung/426522/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.