Còn nửa tiếng đồng hồ nữa thôi là anh đã tới Pari, mọi người lúc này cũng đã tỉnh giấc chỉ có Viên Thi vẫn còn ngủ thôi.
Cô thoải mái dựa vào vai anh, tay còn tuỳ tiện đặt lên thắt lưng của anh, trông cô có vẻ ngủ rất ngon thì phải.
Quách Phó nhìn thấy cảnh này thì rất bất ngờ, sau đó hắn đánh mắt qua hai người bạn của mình, bọn họ cũng nhìn theo hắn và rồi cả ba người lại một lần nữa nhìn nhau.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Vì lý do gì mà anh lại để cô dựa vào vai mình cũng không cảm thấy khó chịu.
Trước giờ bọn họ chưa từng chứng kiến cảnh này, là anh dễ dãi với cô hay là thật sự anh đã động lòng rồi?
" Thức " anh lên tiếng gọi cô.
" Ưm~ " cô ưm nhẹ một tiếng.
Rồi từ từ mới mở mắt mình ra, cô hoảng hốt khi thấy cánh tay mình đang ôm anh, Viên Thi nhanh chóng rút tay lại, miệng liên tục nói xin lỗi anh.
" Lão đại, tôi xin lỗi, tôi không cố ý đâu "
Cô làm sao biết lúc mình ngủ say đã làm gì mạo phạm đến anh chứ, Viên Thi càng không nghĩ tới sẽ xảy ra cảnh tượng này và đây cũng là lý do cô muốn ngồi một mình.
Thật quá xấu hổ mà.
" Ừ, sắp tới rồi " anh nhàn nhạt đáp lại.
" Vâng "
Cô chỉnh lại quần áo và tóc tai của mình, nghĩ đến chuyện khi nãy thôi đã khiến cô ngượng hết cả mặt rồi, lần sau cô sẽ rút kinh nghiệm không được làm vậy nữa.
Rất nhanh chiếc trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-lao-dai-lanh-lung/273606/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.