"Buồn cười lắm sao?" Bạch Tử Hàn hơi cúi đầu nhìn xuống cô, dùng tiếng Anh để nói.
Phương Linh cắn môi, im lặng lắc đầu. Cô có điên mới thừa nhận, xung quanh toàn là fan của anh cô nào dám manh động.
"Vậy vừa nãy cô cười cái gì thế?" Bạch Tử Hàn cúi thấp thêm một chút, lúc này khoảnh cách của bọn họ chưa đến 10cm, chỉ cần cô ngẩng đầu lên thì sẽ liền chạm vào mặt anh. Giọng anh lúc này đã thâm trầm và hơi lạnh thấy rõ, nhưng anh nói nhỏ chỉ đủ mình cô nghe thấy.
"Tôi không cười." Phương Linh nhắm mắt phủ nhận việc mình làm, hai mươi mấy năm sống trên đời bạn bè đều biết cô là người đã làm thì nhận mình sẽ làm, thẳng thắn, trung thực, nhưng hôm nay trong trường hợp này cô không thể không nói dối.
"Có thể đừng dùng cách nhàm chán này để thu hút sự chú ý của tôi không" Bạch Tử Hàn đứng thẳng người dậy, trên mặt đã khôi phục lại vẻ thân thiện như vừa nãy.
Phương Linh nghe thấy câu này của anh liền ngẩng phắt đầu lên, lại nữa rồi, anh ta lại ảo tưởng nữa rồi.
"Các bạn đừng hiểu lầm, cô ấy nói chỉ vì thấy tôi nói tiếng việt quá đáng yêu nên mới không nhịn được mà cười." Bạch Tử Hàn dùng tiếng Anh lưu loát nói, giải thích để mọi người không hiểu lầm.
Bạch Tử Hàn chỉ nán lại thêm vài phút rồi dưới sự bảo hộ của vệ sĩ an toàn ra khỏi sân bay, lên chiếc xe chuyên dùng cho các nghệ sĩ, rời đi.
Chỉ chờ khoảnh khắc đó Phương Linh liền kéo Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-idol-bao-gio-minh-cong-khai/1137718/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.