Ánh sáng lòe loẹt chói mắt, trong thời gian ngắn, làm tôi không thể nào thích ứng. Nhìn chung quanh, tôi đã về đến nhà.
Tôi để gối đứng lên rồi ngồi dựa vào, còn không kịp suy nghĩ, anh liền mở cửa đi vào. "Tỉnh rồi hả? Vừa đúng lúc, ăn một chút cháo đi."
Tôi nhìn anh đem bát cháo để trên bàn bên cạnh, sau đó ngồi trên giường.
"Buổi tối, em chưa ăn gì nhất định sẽ rất đói?" Anh ôn nhu mà nhìn tôi." Anh vừa nấu chút cháo, em ăn đi cho nóng."
Anh thò tay muốn bưng cháo tới, tôi ngăn anh.
"Để cho ngội mốt chút rồi em sẽ ăn." Tôi vẻ mặt hờ hững.
"Tiểu Tuyết." Anh khẽ gọi tôi một tiếng. "Em lại bị đau dạ dày có đúng không?" Anh nghiêm mặt hỏi.
"Không phải." Phủ định hoàn toàn.
"Em còn muốn gạt anh?" Anh lãnh đạm lên tiếng. "Em hôn mê bất tỉnh, còn nói không phải?"
Tôi quay mặt đi chỗ khác, không muốn nhìn thấy anh, nhưng lại bị anh kéo trở lại.
"Nhìn anh, vì sao chịu đựng đau đớn cũng không muốn nói cho anh biết? Lần trước xảy ra tai nạn bị thương, em không phải đã đáp ứng mặc kệ có chuyện gì xảy ra đều phải nói cho anh biết sao?" Khuôn mặt anh bình tĩnh, đôi mắt gắt gao nhìn tôi.
Tôi rũ mắt xuống. "Thực xin lỗi."
Nếu như anh muốn chính là việc này, tôi có thể cho anh.
"Anh không phải muốn em xin lỗi." Anh thở dài, ôm tôi. "Lúc phát hiện em hôn mê bất tỉnh, anh lo lắng gần chết. Anh nghĩ rằng em bắt đầu từ buổi chiều người không thoải mái, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-giao-su/68348/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.