Tôi đi đến trường học, tìm Lạc Thiệu Nông.
Hiện tại, chắc anh ở trên trường, phải không? Tôi đến khoa Quản trị - Kinh doanh hỏi thăm một chút, biết được anh hiện tại đang ở phòng nghiên cứu của anh.
Tôi đến trước phòng nghiên cứu, do dự không tiến lên, trong lòng có chút khẩn trương, không biết một lát nên nói những gì, đây là lần đầu tiên tìm anh. Ngay lúc này, tôi hạ thấp bản thân, khi nào thì tôi trở nên nhát gan như vậy? Thế là, tôi lấy dũng khí gõ cửa.
"Mời vào." Tiếng nói trầm thấp từ bên trong truyền ra.
Tôi trấn tĩnh tâm trạng, mở cửa đi vào. Chỉ thấy anh vùi đầu vào máy tính hai tay rất nhanh mà gõ bàn phím, một chút cũng không chú ý là ai vừa vào.
"Nộp báo cáo phải không?" Anh vẫn không rời tầm nhìn khỏi máy tính. "Đặt lên bàn được rồi."
Anh đem tôi trở thành họ trò của anh, đây mới là bộ dáng "giáo sư" của anh.
"Báo cáo của em không phải nộp cho anh." Tôi chờ mong phản ứng của anh.
Anh ngẩng đầu, ánh mắt toát ra vẻ không tin. "Tiểu Tuyết!"
"Như thế nào?" Tôi mỉm cười. "Bị em dọa hả?"
Anh đi tới trước mặt tôi. "Mấy ngày nay em đã đi đâu?"
"Để sau sẽ nói cho anh biết, nơi này không phải chỗ có thể nói chuyện." Tôi cũng không quên tôi bây giờ đang ở phòng nghiên cứu của anh, nhỡ có người vào, sẽ không tốt.
"Anh biết rồi."
Anh nhẹ nhàng vuốt má tôi.
"Ừ." Tôi tham lam muốn nhìn thấy khuôn mặt mà tôi nhớ mấy ngày qua. "Anh còn có lớp sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-giao-su/68344/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.