Sáng hôm sau\, mặt trời đã ló\, chim hót véo von\, ánh sáng chiếu qua khung cửa sổ lộ ra hai thân ảnh vẫn đang ôm nhau ngủ. Vài phút trôi qua Vi Tuyết bỗng mơ hồ mở mắt\, lập tức cô nhìn thấy người đàn ông anh tuấn đang ngủ rất yên bên cạnh mình - * là Cố Nhất Thiên! Sao anh ta lại nằm trên giường mình?*. Cô đưa mắt nhìn xuống dưới thấy cả hai đều không mảnh vải che thân\, quần áo lộn xộn trên sàn\, dưới chân giường còn có cả giấy vệ sinh\, cô lập tức nhận ra đêm qua là chuyện gì - * MẸ NÓ MÌNH ĐÃ LÀM GÌ THẾ NÀY?*
Cô khẽ cử động để thoát khỏi vòng tay rắn chắc của anh nhưng cả người đau nhức không cựa nổi.
“ Hửm, bảo bối dậy rồi sao?” Cố Nhất Thiên tỉnh giấc tay chống trên gối nói.
Vi Tuyết giật nảy mình nhìn đối diện anh, bốn mắt nhìn nhau không chớp. Nửa thế kỉ trôi qua, Vi Tuyết mặt đỏ bừng quay mặt đi chỗ khác ngồi bật dậy.
“ Anh... Cố Nhất Thiên, anh là đồ lưu manh! Sao anh làm thế với tôi?” Vi Tuyết hoảng loạn lên tiếng.
“ Em quên mất tối qua em đã quyến rũ tôi như thế nào sao? Rất gợi cảm.” hắn lộ ra vẻ mặt thỏa mãn cười đùa.
Trong đầu cô như có dòng điện chạy qua, tất cả những chuyện tối qua hiện lên trong đầu cô rõ từng chi tiết. Cô xấu hổ mà vùi đầu vào trong chăn.
“Tôi ... cái đó không phải... là do họ ép tôi uống rượu.. nên...” cô thẹn thùng nói.
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-giao-su-mau-chay/2944855/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.