Sáng ngày hôm sau. Khi cô tỉnh dậy nhưng đầu vẫn đau không đỡ đi được chút nào mà còn nặng hơn thì phải. Quay sang bên cạnh không thấy anh nhưng vẫn còn hơi ấm và mùi hương của anh. Cô cố gắng ngồi dậy
“ Em còn chưa đỡ, nằm xuống nghỉ chút đi. Anh đã xin nghỉ cho em rồi” anh bước vào bưng một bát cháo cùng một tá thuốc, cô nhìn thôi cũng sợ rồi.
“ Anh không đi dạy sao?”
“ Anh xin đi muộn một chút. Đợi em ăn sáng uống thuốc xong anh sẽ đi”
“ Vậy đưa em, em có thể tự ăn được. Anh chuẩn bị đi dạy đi”
“ Không, anh muốn tận mắt nhìn em uống thuốc. Người phụ nữ nghịch ngợm như em không biết không có anh ở đây có uống đàng hoàng hay không?” anh nhéo mũi cô đầy sủng nịnh.
“ đừng trọc em nữa, đưa em cháo đi”
“ Để anh đút cho em ăn. Nào a đi”
.....
“ Uống thuốc” anh đưa cho cô đủ các loại thuốc đủ màu sắc.
“ sao nhiều quá vậy?” cô lấy tay bịt miệng lại.
“ muốn nhanh khỏi thì phải uống. Sắp thi tốt nghiệp đó, không mau khỏi để lên lớp là trượt”
“ực” cô nhăn mặt cố uống đống thuốc đó.
“ Vậy mới ngoan. Em nằm nghỉ đi, anh lên trường. Trưa sẽ về với em” anh hôn cô lên chán rồi ra khỏi phòng
Trên lớp, giờ ra chơi.
“ Thầy Cố” Tiểu Hân chạy trên hành lang đến chỗ anh.
“ có chuyện gì sao?” anh cũng nhận ra đây là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-giao-su-mau-chay/2944838/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.