Vậy là kết thúc ngày thứ 2 đi làm thật mệt mỏi. Cô về nhà ăn cơm, lên phòng tắm rửa bây giờ rất muốn nằm lên chiếc giường êm ái ngủ đến sáng a.
Vừa từ phòng tắm đi ra đập vào mắt cô hình ảnh không thể tưởng tượng. Cố Nhất Thiên đang ngồi chống tay trên sofa, không phải cô nhớ cũng nhớ anh đến phát điên rồi chứ. Cô lắc đầu lia lịa nhìn rõ lại lần nữa, không thể không hoảng hốt anh vẫn ngồi ở đó. Cô tức tốc chạy đi khóa trái cửa.
“ Tại sao anh lại ở đây? Anh vào bằng cách nào?” cô không thể chờ lâu hơn muốn biết câu trả lời của anh ngay bây giờ.
Anh đứng dậy tiến về phía cô
“ Anh ở đây vì anh nhớ em. Còn vào đây bằng cách nào thì bí mật”
Khi anh nói xong thì cả cơ thể cô đã bị anh ép sát vào cánh cửa không đường thoát thân.
“ Anh điên rồi à? nhỡ có người phát hiện thì làm sao?” cô cố gắng nói nhỏ để người ngoài nhà không nghe được tiếng cô đang mắng anh. Bây giờ vẫn chưa muộn mọi người trong nhà vẫn chưa đi ngủ.
“ Anh điên rồi. Thật sự nhớ em phát điên. Anh không muốn xa em một phút giây nào hết” vừa nói tay anh vừa mò mẫn vòng eo nhỏ gọn của cô.
Cô có ngốc cũng biết anh không phải nhớ cô phát điên mà vì cái kia với phát điên. Nghĩ lại anh ăn chay hơn một tuần rồi nhưng mới thế đã không chịu nổi? Từ khi nào mà sự kiềm chế của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-giao-su-mau-chay/2944828/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.