Quân Mạc Phàm u ám nhìn cô ta. Mấy ngày nay việc cô ta tự tiện ra vào phòng làm việc đã khiến anh thấy không hài lòng, bây giờ lại ngăn cản anh về nhà ăn cơm do bà xã nấu? Tìm chết? 
" Không cần." anh hất tay cô ta ra đi thẳng ra ngoài. 
Thư Kỳ nhìn bộ mặt khó chịu của anh, cảm thấy sợ hãi trong lòng. Khi bị anh lạnh lùng hất tay ra, cũng chỉ biết trơ mắt đứng nhìn anh rời đi. 
" Bà xã, anh nhớ em." vừa về đến nhà, anh đã vui vẻ nói. 
" Mấy người đến đây làm gì?" nhưng vừa mới nhìn vào trong, giọng nói lại lạnh nhạt đi mấy phần. 
" Lăng U mời." mọi người cười nói. 
Quân Mạc Phàm dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn từng người một. Mọi khi đã có một bóng đèn Bạch Dật, bây giờ lại có thêm 4 bóng đèn nữa, lại còn vô cùng sáng. Ước muốn nhỏ nhoi được ở cùng cô, từ khi nào lại khó như vậy? 
Sáng hôm sau, Thư Kỳ chải chuốt trong nhà vệ sinh, đảm bảo bản thân trong mắt anh và mọi người, cô ta là một người giản dị không mưu mô, đến khi đi qua một người đang dọn dẹp, cô ta vội vàng quay lại. 
" Hộp quà này......." 
" Em thấy nó trong thùng rác, thấy còn mới nên nhặt lên, cũng không biết là của ai." 
Thư Kỳ nắm chặt hộp quà, khuôn mặt vặn vẹo khó chịu không thôi. Anh thế nhưng trước khi rời khỏi đây lại vứt hộp quà cô ta dày công tốn sức làm vào thùng rác. 
" Đồ đã cho vào thùng rác thì..... tất nhiên là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-diem-vuong-dai-nhan/1327935/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.