" Lăng U, xin lỗi nàng!"
"........"
" Lăng U, nàng sẽ tha thứ cho ta chứ?"
"........"
" Lăng U........"
Trong mơ Lăng U không ngừng nghe thấy lời xin lỗi bên tai nhưng cô lại không thể nào tỉnh được, nghe được những lời xin lỗi đó, trái tim Lăng U như thắt lại đau đến khó chịu.
Mở mắt nhìn trần nhà quen thuộc, Lăng U để người hầu đỡ mình làm vệ sinh cá nhân, đưa tay chạm nhẹ lên môi, cô quay ra hỏi người hầu thân cận.
" Hôm qua có ai đến đây không?"
" Lăng U cô nương, không có." người hầu nghi hoặc lắc đầu. Cô ta canh chừng ngoài cửa cả đêm, ngay một tiếng động cũng không thấy.
" Vậy sao." Lăng U khẽ thở dài một tiếng, đêm qua cô mơ thấy bản thân bị một ai đó hôn, sáng nay thức giật, môi cư nhiên hơi đau. Chẳng lẽ thật sự là mơ, cô là tự cắn môi mình?
" Vậy..... hôm nay Diêm Vương đại nhân có đến không?"
" Lăng U cô nương, không có."
Lăng U nghe xong chỉ khẽ cười nhạt một tiếng, có khi nào anh quên mất cô rồi không? Quên mất ngôi nhà nhỏ cạnh sông Vong Xuyên đang có người ngày ngày nhớ mong anh.
Bỏ qua chuyện buồn sang một bên, Lăng U ăn mặc thật nhanh chuẩn bị đến sông Vong Xuyên thả cần câu cá. Mặc dù không ăn được nhiều nhưng Lăng U vẫn có thể một ít cá, cô nghe nói ăn một số loại cá có thể giúp bé thông minh hơn. Cả U Minh này chỉ có sông Vong Xuyên là có cá ngon, Lăng U không ngại vác bụng bầu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-diem-vuong-dai-nhan/1327865/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.