Im lặng một lúc, Lâm Ngọc Linh cảm thấy cơ thể rã rời, cô run rẩy mở mắt ra, nhưng lại nhìn thấy khuôn mặt âm trầm của người đàn ông. Anh đứng dậy, lấy một chiếc khăn tắm từ trên giá treo quần áo, rồi cứ thế đi thẳng vào phòng tắm.
“Cô yên tâm, tôi không có hứng thú với một con cá chết”
Trước khi bước vào, anh lạnh lùng nói một câu như vậy.
Lâm Ngọc Linh lau mặt một cái, cắn chặt răng, tay nằm chặt lại thành quyền. Cuối cùng cô không nói gì, dáng vẻ vừa oan ức vừa tức giận khẽ cắn môi.
Cô cũng không phải là ‘Gái’, anh dựa vào đâu mà nói muốn ngủ thì ngủ chứ?
Nếu anh không phải là Chu Hoàng Anh, là người đàn ông mà cô ngưỡng mộ nhiều năm thì cô đã giết anh ta bằng một ngụm soda muối rồi.
Tiếng nước chảy “Rào rào” trong phòng tăm cắt ngang dòng suy nghĩ của Lâm Ngọc Linh. Qua lớp kính mờ, cô nhìn thấy dáng người như ẩn như hiện bên trong.
Phải làm sao bây giờ?
Lâm Ngọc Linh do dự một lát, sau đó xuống giường một cách chậm rãi, nhặt quân áo rơi dưới đất lên rồi mặc từng cái vào.
Trong suốt thời gian này cô không hề phát ra một tiếng động nào.
Sau đó, cô chậm rãi đi về phía cửa phòng, lúc đi qua cửa phòng tắm, cô dừng lại một chút, cau mày suy nghĩ, sau đó cúi đầu nhanh chóng bước đi như bị dã thú đuổi theo. Vì thế cô đã không nhìn thấy ánh mắt đầy phức tạp của người nào đó.
Biệt thự rất lớn, trang trí cũng rất có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/169130/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.