Lâm Ngọc Huy hoàn toàn không ngờ chị mình lại trả lời ‘Vô sỉ như vậy. Cậu giương mắt nhìn chäm chăm cô một lúc rồi đột nhiên khóc thét lên.
“Lâm Ngọc Linh, em không có người chị nào xấu xa như chị.
Dứt lời cậu hất tay cô ra, quay đầu khóc lớn chạy đi Nhìn theo bóng dáng của em trai mình khuất dần ở phía cuối hành lang, nụ cười trên mặt Lâm Ngọc Linh cũng dần dần biến mất, có một loại cảm giác chua xót xuất hiện trong lòng.
Kể từ sau khi ba mất, mẹ thì bị bệnh, tình hình trong nhà càng ngày càng tồi tệ hơn.
Nhưng Lâm Ngọc Huy không lúc nào là làm cho cô bớt lo cả. Mỗi ngày hết muốn cái này lại đòi cái nọ, những thứ cho được cô cũng đã cổ gắng cho cậu hết.
Qua một lúc lâu, Lâm Ngọc Linh nhấc từng bước chân nặng nề đi về hướng phòng vệ sinh của bệnh viện Hai ngày dường như trôi qua trong nháy mắt.
“Bác sĩ, bệnh tình của mẹ tôi thế nào rồi?”
Sau khi kiểm tra sức khỏe định kỳ xong, Lâm Ngọc Linh chặn bác sĩ lại hỏi về tình hình của mẹ mình, lông mày hơi nhíu lại.
Vị bác sĩ trung niên đẩy cặp kính gọng vàng lên một chút rồi trả lời cô: “Cô Linh, theo các chỉ số thì cơ thể của mẹ cô đã tạm thời ổn định. Nhưng mà thận của bà ấy đang ngày càng suy yếu nhanh hơn. Tôi khuyên cô nên cho bà ấy làm phẫu thuật ghép thận càng sớm càng tốt, nếu không..”
Những lời tiếp theo, Lâm Ngọc Linh không cần nghe bác sĩ nói hết bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/169125/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.