“Vậy cũng không khác cảnh sắc trong nước mấy, không thể tính.’ Lâm Ngọc Linh le lưỡi một: cái: “Chúng ta có đi phi cơ tư nhân không?”
“Phi cơ tư nhân không thông được lộ trình, sợ rằng phải đến sân bay”“
“Cũng được”
Quyết định xong ngày xuất phát.
Giống như trước vậy, Lục Vương cùng Tiêu Thành Đạt nói phải dẫn hai người đi mua quần áo, Lâm Ngọc Linh cự tuyệt: “Tôi thôi đi. Lần này quần áo đủ thật mà. Hai người dẫn Huy đi đi. Tôi vừa định đi cải tiến bản đồ kế tiếp của ‘Máu nhện độc cần một chút”
“Cũng tốt.”
Tiêu Thành Đạt cũng không miễn cưỡng.
Sau khi ba người rời đi.
Toàn bộ nhà Tiêu Thành Đạt trở nên trống rỗng Lâm Ngọc Linh cũng không nghĩ quá nhiều, thẳng một đường đi tới cửa thang máy, dùng thang máy đi xuống tầng hầm.
Hai giờ sau, bản đồ đã làm ổn thỏa, cũng gắn trước dẫn đường hết xong xuôi, đang muốn trở về phòng thư thả xem TV, lại nghe thấy tiếng chuông cửa vang. Cô đứng ở lầu hai, nhìn xuống dưới “DK, là ai vậy?”
“Là anh Trần Tuấn Anh, xin hỏi có muốn cho họ vào không?”
Trần Tuấn Anh?
“Chu Hoàng Anh tới sao?”
“Không có”
“Vậy để cho anh ta vào đi”
Vừa vặn.
Cô cũng rất muốn gặp anh ta và Thanh Nhàn.
Lâm Ngọc Linh chạy xuống lầu: “Trần Tuấn Anh? Thanh Nhàn có đi cùng anh không… Đây là ai?”
Cô nhíu mày lại, nhìn người đàn ông trung niên bị Trần Tuấn Anh xách theo. Quần áo của ông ta rách rưới, giống như là bị người đánh trước đó. Trên mặt có mấy vết thương mới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1667106/chuong-779.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.