“Có thể”
Lời này vừa nói ra, Lâm Ngọc Linh thiếu chút nữa lảo đảo một cái ngã xuống.
Có thế cái rắm á! Cô từ chối!
Dọn dẹp chén bát xong đã hơn chín giờ.
“Tôi đỡ anh đi tắm rồi đi nghỉ? Lâm Ngọc Linh dò xét đặt tay lên trán anh: “Vết thương trên lưng anh không sâu lầm. Lúc vào trong bồn tắm, tôi lau qua bên ngoài là được”
Anh đáp ứng.
Cô cũng không cần hỏi phòng tắm ở đâu Nhà Chu Hoàng Anh.
Đối với cô mà nói, còn quen thuộc hơn so với Chu Hoàng Anh. Thời gian anh ở đây còn không dài bằng cô.
‘Sau mấy khúc quẹo, hai người đi tới phòng tâm.
Lâm Ngọc Linh giúp Chu Hoàng Anh cởi áo xuống, sau đó quay lưng lại: “Anh tự cởi quần đi, tôi đi ra ngoài trước”
“Giúp anh”
Hai chữ này của anh lọt vào trong tai cô.
“Anh cái đồ lưu manh này! Tâm còn phải có người giúp!” Lâm Ngọc Linh mặt nóng, lỗ tai cũng ửng đỏ. Sớm biết vậy, hôm nay không nên đến đây, lại càng không nên đau lòng vì anh “Lỡ như anh ngất xỉu thì sao?”
“Anh là Chu Hoàng Anh, là đại Thủ trưởng, cho dù có bị thương đi chăng nữa, nếu đi tắm mà ngất xiu được thì vị trí của anh nên đổi người ngồi đi là được rồi!”
Lời tuy rằng nói như vậy.
Nhưng Lâm Ngọc Linh vẫn bất đắc dĩ xoay người, chỉ vào quần của anh: ‘Anh cởi. Dù sao cũng không phải chưa từng thấy qua”
“Mệt lắm”
“…Chu Hoàng Anh, anh tốt nhất đừng có mà cố ý!”
Cô cúi người kéo quần của anh xuống.
Lúc này, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1667093/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.