Lâm Ngọc Linh cúi đầu.
“Không có, chẳng qua là không biết anh muốn gặp tôi làm gì, rõ ràng ngày hôm qua chúng ta mới gặp”
“Hôm nạy tại sao lại tới?”
“Không muốn nhìn thấy anh bởi vì chuyện của tôi mà bị làm khó. Mấy lời đồn nhảm kia rất khó nghe”
Chợt.
Môi của cô bị hơi thở của người người đàn ông nọ bao trùm.
Nụ hồn này tới đường đột không đạo lý.
Cô cứng ngắc người, nhớ tới hình ảnh ngày hôm qua anh bức bách mình, hô hấp hơi chậm lại, cả người lạnh như băng.
Có điều, nụ hôn này tới nhanh, đi mau. Trừ lưu ở trên môi cô một ít máu nhàn nhạt ra, không lưu lại bất cứ gì. Thấy người đàn ông nọ rời đi, cô hoảng sợ lui về phía sau một bước, đưa tay dùng sức xoa xoa ở trên môi.
Trong mắt không kiềm được tràn ngập nước mắt ầng ậng dâng lên.
“Anh, anh lại muốn làm cái gì?”
“Sợ mà còn dám tiếp cận anh?” Người đàn ông nọ cười nhạt.
“… Là anh nói chỉ cần tôi tới thì sau này sẽ không quan tâm đến chuyện của tôi và Lâm Ngọc Huy nữa”
“Đã như vậy, em hẳn phải biết sẽ phát sinh cái gì” Chu Hoàng Anh trong mắt thâm trầm, hiện lên chút ưu tư, Lâm Ngọc Linh thật ra thì nhìn không hiểu lắm.
Nhưng ngấm ngầm hại người trong lời nói của anh.
Cô hiểu.
Có một giây phút như vậy, cô muốn chạy mất.
Chẳng qua là, cô không dám Chợt cổ tay cô bị anh bấu vào, người đàn ông nọ bước nhanh về phía trước, cô phải bước nhanh mới theo kịp anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1667086/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.