“Anh cái gì mà anh?” Chu Từ Danh hạ thấp giọng, trợn mắt nhìn cô, “Không muốn chết thì cút xa một chút”
“Tôi… Tôi…” Lâm Ngọc Linh bị dọa sợ, quỳ một.
chân trên đất vẻ điềm đạm đáng yêu.
Con ngươi của Chu Từ Danh đảo một cái, thái độ đột nhiên thay đổi cười đểu nói: “Em gái nhỏ, thấy thích anh đây thì cũng đừng dùng cái cách này, em nói có đúng hay không?”
Dứt lời, cánh của tay hắn ôm lấy vai của Lâm Ngọc Linh.
Trong mắt cô lướt qua vẻ chán ghét.
Có điều rất nhanh biến mất, giấu đi vẻ mặt không vui Chu Từ Danh đỡ Lâm Ngọc Linh ngồi vào bên cạnh mình, tầm mắt càn rỡ soi mói đánh giá cô.
Cô có chút bất an giấy dụa thân thể.
“Em mấy tuổi?”
“Mười chín…”
“Sinh viên?”
“Tên gì?”
“Tên là Hà Khả Tâm” Lâm Ngọc Linh nhanh trí, mượn họ của Hà Thanh Nhàn, tùy tiện bịa ra một cái tên.
Đồng thời, không ngừng ở ưỡn eo thân thể như trước, muốn mượn cách này tránh xa Chu Từ.
Danh một chút. Người đàn ông nghe tên này híp mắt cười, tay đi xuống từ vai cô, muốn ôm eo cô: “Em gái, em đừng cử động nhiều như vậy, anh không chịu nổi”
“Được… Tôi, tôi không động”
‘Sau một câu nói như vậy.
Ngón tay của Lâm Ngọc Linh trực tiếp nhắm vào eo hắn, chống cả thân thể hướng về hẳn, con mắt trái nháy mắt nhẹ một cái.
“Ui, còn là một em gái sinh viên hiểu chuyện?
Mới vừa vào nghề à?”
“Anh nói xem, anh có muốn ra ngoài với em không?”
“Tất nhiên rồi!”
Lâm Ngọc Linh cười lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1667068/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.