“Đối với Trịnh Thành Nam, anh biết được bao nhiêu” Chu Hoàng Anh đi thẳng vào vấn đề.
Lý Tuấn lấy từ trong túi ra một cái thẻ USB, kính cẩn đưa lên: “Tôi đợi anh hỏi cái vấn đề này rất lâu rồi, tôi luôn chú ý đến anh ta. Đây là tài liệu tôi thu thập được. Có điều, tôi thật là tò mò, làm sao anh lại biết được tôi? Nếu anh đã biết tôi, vậy sĩ quan Trịnh, anh ta…”
“Được rồi, anh đừng hỏi nhiều, tiếp tục làm chuyện của mình là được-” Trần Tuấn Anh vội vàng ngừng Lý Tuấn, nháy nháy mắt hướng về phía anh ta.
Lý Tuấn tuy không hiểu hàm nghĩa sâu trong đó, nhưng vẫn nghe lời, rời đi.
Trần Tuấn Anh thở phào nhẹ nhõm.
Chu Hoàng Anh biết Lý Tuấn, đó hoàn toàn cũng là bởi vì “Máu nhện độc cắn”, của Lâm Ngọc Linh. Lúc trước cùng cô ấy cải tạo trở ra anh mới phát hiện ra động thái và tài liệu cá nhân của Lý Tuấn, vì vậy mới mở lời dò xét, không nghĩ tới mới hỏi thử đã thành công.
Ở nơi này mở miệng hỏi tại sao… Cơ bản cũng giống như tự tìm đường chết vậy.
Trần Tuấn Anh sờ mũi một cái: “Vậy, đại ca, anh ổn chứ?”
“Cho Trịnh Thành Nam chút ít tin tức. Để †a làm một ít nhiệm vụ rồi điều đến bộ hậu cãi Chu Hoàng Anh không đế ý đến lời thăm hỏi của anh ta, lạnh nhạt ra lệnh.
“Rõ” Trần Thịnh đáp ứng. Sau đó do dự một chút, hỏi nhỏ: “Xin hỏi, Thủ trưởng, cô Lâm Ngọc Linh không rút về quân khu sao?”
Xong rồi Xong rồi xong rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1667061/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.