“Cậu chủ, Mạc thủ trưởng trở lại”
Đang suy nghĩ về chuyện của Lâm Ngọc Linh, quản gia Đức Anh liền gõ cửa, đứng ở ngưỡng cửa cung kính nói.
“Nói thế nào?”
“Anh ta nói rằng hy vọng cậu có thế cho mượn đội ngũ quân y dùng một chút. Người cảnh sát đi cùng anh ta dường như là người của Chu thủ trưởng, thương thế rất nghiêm trọng”
Người của Chu Hoàng Anh, do Mạc Vinh Thành đưa tới?
An Mạch đau đầu xoa xoa hai huyệt thái dương, sau đó đứng dậy, “Tôi biết rồi”
Bên trong phòng y tế. Trên trán và môi của Vũ Hồng Hoàng có lưu lại một vệt máu, bụng bị người ta đâm một dao, máu chảy rất nhiều. Đơn giản xử lý một chút, liền được đưa vào bệnh viện.
Mạc Vinh Thành mệt mỏi ngồi trên ghế sô pha ngoài hành lang.
Đã một giờ sáng. Bận bịu trước, bận bịu sau, anh ta thực sự mệt mỏi.
“Đã có chuyện gì xảy ra?” An Mạch đi tới, Vũ Hồng Hoàng vừa mới được đưa vào trong.
“Chu Hoàng Anh phái người chặn Tạ Miên, bị người Tạ gia trả thù, nhưng là, Chu Hoàng Anh không có ở đây, bọn họ trả thù cũng chỉ có những sĩ quan này, chết sáu người. Vũ Hồng Hoàng trước đó báo tin cho tôi, thời điểm tôi chạy đến, chỉ có thể ngăn cản không để cô ấy chết”
An Mạch cười lạnh một tiếng, “Là tác phong của anh ta”
“Tác phong của anh ta?” Mạc Vinh Thành ngẩng đầu lên nhìn về phía anh ta.
“Chu Hoàng Anh, luôn luôn là như vậy, máu lạnh, cạn tình cạn nghĩa”
Cũng không biết tại sao, cô gái nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1667039/chuong-712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.