“Không dám”
“Cô mà cũng không dám à? Ừm? Cô thật sự.
nghĩ cô vì tôi mà bị thương thì tôi không dám động đến cô à? Trong thiên hạ này, Mạc Vinh Thành tôi muốn giết một người rồi vào tù ngồi mà toàn thân an toàn đi ra tỷ lệ là bao nhiêu, có muốn tôi làm cho cô nhìn không?” Mạc Vinh Thành lạnh giọng cười, vung tay áo màu đen lên một chút.
Khí thế này.
Ngoại trừ Chu Hoàng Anh không bị ảnh hưởng ra thì ngay cả trong mắt ông Chu đều hiện lên một tia kinh diễm.
Vương giả trời sinh Sắc mặt Vũ Hồng Hoàng tái nhợt: “Ngài muốn giết tôi, tôi không lời nào để nói, chuyện gì cữing nên có cơ hội giải thích, cho dù là tử hình còn có thể được kháng cáo”
“Thật hay cho một người nhanh mồm nhanh miệng, cô đã nghĩ như vậy thì theo tôi đi, có phải tôi nên thành toàn cho cô không? Hử? Vũ Hồng Hoàng, lúc nào nên nói cái gì lẽ nào cô không phân rõ được à?”
“Tôi “Được rồi, tôi sẽ không ly hôn, trừ khi Lâm Ngọc Linh tự đến nói với tôi” Chu Hoàng Anh cắt ngang hai người tranh cãi: “Vũ Hồng Hoàng đi cùng Mạc Vinh Thành đi”
“Vâng” Vũ Hồng Hoàng đồng ý, luôn cảm thấy có chút khó chịu.
Đột nhiên cô cảm thấy Mạc Vinh Thành không giống với những chuyện được đồn thổi.
“Chuyện lần này, tôi sẽ không từ bỏ ý đồ, đến lúc nào đó, chúng ta nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt”
Sau khi Mạc Vinh Thành bỏ lại một câu đầy hàm ý thì mang người rời phòng làm việc.
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1667024/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.