Lục Vương chớp chớp mắt.
Trong lòng nảy ra một ý nghĩ to gan.
Anh ta đứng thẳng trong nước, nghịch ngợm bơi tới bên Tiêu Thành Đạt cùng Lâm Ngọc Linh: “Cậu hãy thành thật nói cho tôi biết, có phải cậu thích đứa nhóc này không? Tuy rằng tôi thừa nhận cô ấy thực sự rất.”
“Câm miệng”
“Chuyện khác tôi câm miệng ngay nhưng việc này không câm được, cậu muốn chống lại Chu Hoàng Anh thì đừng mong lăn lộn ở trong nước được!”
“Vậy thì đi”
Ánh mắt Lục Vương trợn tròn, không thể tin nói: “Cậu đã quên cậu về nước để báo thù àvvvKhông là cậu phải tìm được người năm đó thiếu chút nữa hại cậu đi đời nhà ma, sau đó tra tấn gã ta à?”
Tiêu Thành Đạt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đầy đau đớn của Lâm Ngọc Linh, hơi rũ mắt: “Không quan trọng”
“Báo thù đều không quan trọng? Cậu còn nói cậu không thích cô ấy? Cậu điên rồi!”
Người đàn ông trầm mặc.
Lục Vương không khỏi cũng chuyển tâm mắt lên mặt Lâm Ngọc Linh, hai mắt cô nhắm nghiềt chân mày nhíu chặt vào, môi thỉnh thoảng hơi mở, huơ tay múa chân giống như muốn nắm lấy cái gì đó. Cô ấy đang năm mơ àvvv Trong mơ là đau khổvvv Nhìn cô hít mũi, dáng vẻ tê tâm phế liệt muốn giữ lại thứ gì đó trong mộng, trong lòng Lục ‘Vương cũng không chịu nổi, chuyển tầm mắt sang bên cạnh, khuôn mặt nghiêm nghị: “Tiên Thành Đạt, cô nhóc này ở cùng một chỗ với Chu Hoàng Anh không kết quả, cậu muốn dẫn cô ấy đi thì làm sớm đi”
“Ừ” Anh ta trả “Tôi đã bảo người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1667011/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.