Thất vọng?
Vũ Hồng Hoàng suy nghĩ một lúc, cô nghĩ mình không có loại cảm giác đấy.
Đáng lẽ ngay từ đầu cô phải biết răng Mạc Vinh Thành sẽ không tin tưởng ai ở quân khu phía Bức cả. Cho dù những ngày gần đây, mối quan hệ giữa cả hai đã tốt hơn rất nhiều, không chỉ tán gẫu vui vẻ mà còn có thể thấu hiểu đối phương, đạt được sự tín nhiệm ngầm của lẫn nhau.
Tuy nhiên, điều đó không đồng nghĩa với việc những thứ từ lâu đã ngấm sâu vào tận xương tủy sẽ vì chuyện này mà dần thay đổi Đơn giản nhất, chính là không hỏi nữa Thời điểm Mạc Vinh Thành đẩy cửa rời đi, anh như chợt nhớ ra điều gì đó, xoay người đi về phía giường của cô, đặt xuống thanh chocolate.
Vũ Hồng Hoàng theo bản năng mở mắt khi nghe thấy tiếng động, nhìn thấy thanh chocolate thì tròn mắt, ngạc nhiên nhìn đối phương.
“Anh cho tôi cái này làm gì?”
“An Mạch đưa cho tôi, nói cái này có thể tăng cường khả năng chịu đựng. Tiếc là tôi không cần. Hơn nữa, chẳng phải chocolate thì nên tặng cho con gái sao?”
Mạc Vinh Thành cúi “Mạc thủ trưởng, đừng nói với tôi tới từng tuổi này rồi anh vẫn chưa yêu đương nhé? Tôi nhớ..anh cũng cấp xỉ ba mươi rồi đấy!
u trả “Tôi hai mươi bảy, tuổi Rồng.”
Mạc Vinh Thành cảm giác khóe miệng mình cứng đờ. Cái gì mà xấp xỉ ba mươi chứ, tuy rằng anh không quan tâm đến ngoại hình những người cùng giới nhưng anh vẫn phân biệt được ngoại hình ở độ tuổi ba mươi và hai mươi bảy vẫn chênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666983/chuong-656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.