Sau khi chống đỡ được khoảng hai phút, Lâm Ngọc Linh dựa vào thân cây thở hổn hển. Lúc này mắt cô đã mờ đi, không nhìn thấy gì. Máu chảy rất nhiều và thuốc khiến cô cảm thấy mình đang ở bờ vực của cái chết.
Nhìn thấy Từ Chấn Khiêm càng ngày càng gần, cô đành phải tàn nhãn mà rạch thêm một nhát vào cánh tay của mình.
Đau đớn xen lẫn tức giận khiến cô phải hét lên: “Đi xuống địa ngục đi!”
Cô giơ cao con dao, sợ hãi lao về phía trước.
Lúc này, Lâm Ngọc Linh không thể nhìn thấy hình ảnh trước mặt nên cô không biết rằng Từ Chấn Khiêm thực sự đang ở giai đoạn cuối của cuộc đời mình. Thấy cô lao tới với một con dao, hắn đã ngất đi trước khi kịp phản ứng Thấy người đó đã biến mất, Lâm Ngọc Linh không kịp phản ứng đã ngã đè lên người anh ta một cách nặng nề trên bãi cỏ. Sau đó cô lăn xuống dốc với cường độ lớn.
Máu trên cánh tay của cô nhuộm màu cỏ xanh màu ngọc bích.
Sau một hồi hoa mắt, cô đang nhìn trời xanh mây trắng, môi cong lên.
Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao có người bảo vệ nhân phẩm cho đến chết.
Bởi vì, cho dù cô thực sự sắp chết, cảm giác cũng rất tốt… Nói đến đây, cô liền thấy hổ thẹn. Rõ ràng là cô đã cẩn thận với nước uống, vậy mà lúc có người gọi cô đi cô lại không để ý.
Nếu Chu Hoàng Anh nhìn thấy cô như thế này, anh có cảm thấy đau khổ không? Nếu cô vẫn còn sống, cô có thể khuyên nhủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666901/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.