🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi chuẩn bị kỹ càng, Lâm Ngọc Linh và Chu Hoàng Anh rời khỏi nhà tiến về quân khu.

Sáng sớm không có nhiều xe, người đi trên đường cũng rất ít, chỉ có ba người chạy bộ sáng sớm trên đường phố hơi có ánh rạng đông phủ xuống. Ánh mắt Lâm Ngọc Linh dừng lại trên người bọn họ, nhìn qua thì những người chạy bộ sáng sớm này có vẻ rất tỉnh táo.

Nhưng mà, khi đến quân khu rồi, cô mới phát hiện việc chạy bộ sáng sớm là việc đơn giản nhất Vừa chống đẩy, thuận tiện đánh bóng rổ một chút hoặc là trực tiếp vật lộn với nhau trên bãi tập, những chuyện này cô đều đã không cảm thấy kinh ngạc. Nhưng những người sáng sớm đã chạy đến phòng tập bản để luyện tập súng và đánh lén mới gọi là đáng sợ. Mới rạng sáng sáu giờ mà các quân nhân ở đây đều mồ hôi đầm đìa.

“Chỗ các anh… Đều là quái vật sao?”

Lâm Ngọc Linh trợn mắt hốc mồm nghiêng đầu hỏi người đàn ông bên cạnh: “Thế thì em còn huấn luyện cái cọng lông à? Bọn họ hoàn toàn không cần”

“Ừm, em chỉ mới thấy một phần mười nhân số trong quân khu thôi, những người còn lại vẫn đang ngủ”

Lâm Ngọc Linh: ”…”

Rốt cuộc quân khu bọn anh có bao nhiêu người?

A, đúng rồi, trong tài liệu mà Trần Tuấn Anh đã gửi cho cô, thì quân khu thủ đô có bốn trăm nghìn người, khu vực số một có mai mươi bảy tập đoàn quân, khu vực số hai có ba mươi tám tập đoàn quân, khu vực số ba có sáu mươi lăm tập đoàn quân,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666877/chuong-550.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ông Xã Là Chiến Thần
Chương 550: Vì Sao Lúc Ấy Anh Không Nhắc Em Một Chút
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.