“Chị dâu, chị có người bạn nào là chuyên gia suy luận tội phạm không?” Trần Tuấn Anh đi đến bên cạnh Lâm Ngọc Linh.
Chuyên gia suy luận sao? Lục Vương có được tính là chuyên gia suy luận không nhỉ?
Nhưng mà thân phận của anh ta lại có chút xấu hổ, nếu để anh ta tới đây, nhất định phải thông qua Tiêu Thành Đạt. Dù sao thì cô cũng không có số điện thoại của thầy thứ hai, cũng không biết liệu Chu Hoàng Anh có khó chịu hay không.
Mà hình như chuyên gia suy luận với coi bói cũng có chút khác biệt nhỉ?
Nghĩ xong, Lâm Ngọc Linh chỉ nói: “Cậu chờ tôi một chút, tôi hỏi trong số người xem phát sóng một chút đã. Vừa nấy tôi đang trực tiếp, có một người là con gái của giáo sư ở đại học Quốc gia, vừa bảo vệ luận án tiến sĩ xong… chắc là cũng có chuyện gia nhận dạng nhỉ?
Trần Tuấn Anh: “…”
Trong ấn tượng của Trần Tuấn Anh, chẳng phải những người xem phát sóng trực tiếp đều là trẻ em mười mấy tuổi sao? Tại sao ngay cả tiến sĩ cũng xem Lâm Ngọc Linh phát sóng trực tiếp? Kỳ quái, thật là kỳ quái.
Có điều, anh ta cũng không ôm hi vọng quá lớn.
Lâm Ngọc Linh hỏi luôn trên sóng trực.
tiếp, kết quả là quản lý phòng phát sóng nhà mình lập tức nhảy ra.
“Này, Trần Tuấn Anh, ở đây có một chuyên gia suy luận tội phạm của FBI, sau này bị thương ngoài ý muốn nên đã về nước dưỡng bệnh, là Việt kiều, mẹ là đoàn trưởng đoàn văn nghệ quân đội Nha Trang!”
“Có thật hả? Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666851/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.