Lâm Ngọc Linh hoài bão ý chí lớn đưa tay vẫy vẫy: “Thế sư phụ, tôi về nhà trước đây!”
“Đi đi”
“Đại sư phụ, nhị sư phụ, tạm biệt nha.”
Cô cầm vật phẩm tư nhân của mình lên, bỏ vào trong balo nhỏ của mình, rời khỏi đài phát thanh.
Muốn trực tuyến.
Việc đầu tiên chính là mua một cái máy vi tính.
Máy vi tính bình thường chống cự không nổi độ phân giải cao và sức chảy cao xuyên của trực tuyến, mặc dù là card màn hình hay là CPU đều cần phải đạt đến phân phối bố trí đỉnh cao, mới có thể chống cự trực tuyến trò chơi thông thường… không sai, trước đó thì Lâm Ngọc Linh đã thương lượng xong với Tiêu Thành Đạt, cô không lấy giọng nói và khuôn mặt để giành thẳng lợi.
Mà là lấy trò chơi vô cùng bốc lửa hiện giờ để làm điểm đột phá.
Một mình cô mua xong linh kiện máy vi tính, tốn sức khiêng về nhà họ Chu, lắp đặt xong trong căn phòng nhỏ, trán đổ đầy mồ hôi chạm vẽ nơi khoé miệng, trên ngón tay thon trắng tỉnh, để lại từng vết hắn đỏ.
Quản gia ở bên cạnh bao nhiêu lần mở miệng, muốn giúp đỡ đều bị cô từ chối “Được rồi, bác quản gia bác đừng lo lắng nữa, cháu có cả thiên hạ google trong tay đây rồi” Sau khi Lâm Ngọc Linh lắp xong quạt, đứng dậy phủi phủi tay.
Tất đi trang web trên điện thoại di động, cô mở máy vi tính ra.
Khởi động máy thành công.
Thoáng chốc khi màn hình sáng lên, tất cả sự mệt mỏi đều giống như bị cuốn đi vậy.
Lâm Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666790/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.