🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi trở lại thủ đô.

Bốn ngày liên tiếp Lâm Ngọc Linh không gặp Chu Hoàng Anh, anh bận đi sớm về muộn, mà chính cô cũng bận, thời gian so với anh cũng chẳng khác bao nhiêu.

Thường rời đi khi trời chưa sáng, đến khi bầu trời tối đen mới có thể quay trở về.

Chỉ trong vài ngày, cô cũng đã xuất hiện thêm nhiều vết mới, trên khuôn mặt non nớt và trắng trẻo còn có thêm vài vết sẹo, trên cánh tay còn có những vết xước, tóm lại trông vô cùng thê thảm.

“Tiếp tục.” Tiêu Thành Đạt đứng đó, lời mà anh ta nói ra chỉ có hai chữ lạnh lùng như: thế.

“Thầy, tôi không chịu nổi nữa rồi” Lâm Ngọc Linh ánh mắt long lanh cầu xin: “Tôi cũng đã tập luyện được bốn tiếng rồi”

“Hoặc là tiếp tục, hoặc là đừng đến đây nữa: Lâm Ngọc Linh chịu ủy khuất muốn bật khóc, không thấy đối phương có phản ứng gì nên cô chỉ biết chống đỡ cơ thể và dùng hết sức mình để tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ mà anh ta giao cho.

Cho đến khi Lục Vương đẩy cửa ra.

Nhìn thấy cô gái thắt bím tóc cả người đầy mồ hôi, nhanh chóng chạy đến đỡ cô: “Tiêu Thành Đạt, anh đúng là huấn luyện viên ma quỷ”

“Thả cô ấy ra, để cô ấy tiếp tục, giới hạn của cô ấy không chỉ có vậy”

“Đừng sợ, tôi bắt mạch cho cô trước”

Lục Vương hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý tới Tiêu Thành Đạt.



Tiêu Thành Đạt không nói gì, ánh mắt hiện lên một tia không kiên nhãn.

Mạch khá ổn định, luyện tập cường độ cao cũng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666788/chuong-461.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ông Xã Là Chiến Thần
Chương 461: Buông Cô Ấy Ra, Để Cô Ấy Tiếp Tục
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.