Leo nhìn thấy bộ dạng như muốn cắn người của cô thì khẽ nhướng mày.
Anh ta thích.
*Đi với tôi không tốt sao? Những gì Chu Hoàng Anh có thì tôi đầu có, hơn thế, chỉ nhiều chứ không ít hơn”
“Anh không xứng so với anh ấy!”
Không khí trong hang đột nhiên lạnh đi.
Phía sau chiếc mặt nạ, Leo nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô bằng đôi mắt đen như ngọc, nhếch miệng nói: “Người lần trước nói với tôi như vậy giờ đã là một thi thể rồi!”
Lời nói vừa thốt ra.
Lâm Ngọc Linh thậm chí còn không nhìn thấy bằng cách nào mà anh ta đến được trước mặt cô, chỉ biết rằng cổ cô đã bị tóm lấy, sau đó ngón tay thon dài của anh ta tùy tiện di chuyển trên người cô. Hai mắt cô trợn tròn, nước mắt không ngừng chảy ra.
Cô không sợ chết, nhưng cô sợ bị một người xa lạ đụng chạm như thế này.
Ngón tay của người đàn ông dừng lại trên khuôn mặt, lau sạch nước mắt cho cô: *Cô gái, đừng thách thức tôi, ngoan ngoãn đi theo tôi đi, tôi đảm bảo cô sẽ có cuộc sống tốt hơn, tôi có thể cho cô nhiều hơn Tiêu Thành Đạt và Chu Hoàng Anh nhiều.”
“Vậy thì anh còn muốn đồ của sư phụ tôi làm gì?
“Đương nhiên là để so sánh, xem giữa anh ta và tôi, rốt cuộc ai thì tài giỏi hơn ai”
Sự kiêu ngạo của Leo không hề giả tạo chút nào.
Hơn nữa, trên cổ tay của anh ta dường như cũng đeo một cái tương tự thế, trông giống như một chiếc đồng hồ, nhưng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666776/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.