“Ăn nhiều một chút.”
Chu Hoàng Anh gắp hết ớt xanh trong món ớt xanh xào đậu phụ khô, đem đậu phụ khô hoàn toàn không cay để vào chén Lâm Ngọc Linh.
Ống tay áo sơ mi của anh vén lên tới chỗ khuỷu tay, cánh tay thon dài cùng ngón tay xương khớp rõ ràng là một đạo phong cảnh tịnh lệ (thuần tịnh mỹ lệ),không nhanh không chậm bưng chén lên trước mặt Lâm Ngọc Linh, sau khi múc đầy canh cá bạc lại đặt xuống Sau đó lột tôm, để vào trong đĩa của cô.
Một loạt động tác nước chảy mây trôi.
Lâm Ngọc Linh chăm chú nhìn anh, ngay cả cơm cũng quên ăn luôn.
“Ngốc cái gì? Ăn đi.” Anh nói xong lại tiếp tục lột tôm, lột xong lại để lên trước mặt cô.
“Quan hệ của thủ trưởng Chu cùng phu nhân thật tốt.’ Cao Tịnh Vũ cảm thán: “Sao ngài không tự mình ăn chút gì đi?”
Lâm Ngọc Linh vừa nghe thấy lời này, tóc gáy toàn thân đều dựng lên hết, tùy thời tiến vào trạng thái phòng bị – Đây cũng là chuyện không có cách nào khác, ai bảo vấn đề mà Cao Tịnh Vũ hỏi này quá không lấy làm vui vẻ.
Ở đây thế nhưng đều là cá hồ hoặc là hải sản, người bị thương bình thường tốt nhất đừng dính đến mấy thứ thức ăn kích thích này, nếu không vết thương rất dễ dàng đau đớn kéo dài không tốt Vào lúc này hỏi vấn đề này, nếu như.
không biết Chu Hoàng Anh bị thương thì bảo là thăm dò, nếu như biết anh bị thương thì bảo là dựng chuyện.
“Uhm, quả thật không tệ.” Chu Hoàng Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666771/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.