Nếu như Chu Hoàng Anh mở miệng nói không đi, thì mình chắc chẩn sẽ ở trong khách sạn với anh, như vậy thì một buổi chiều cộng thêm một buổi tối hoàn toàn lãng phí mất rồi, nên anh mới gật đầu. Trong lòng của Lâm Ngọc Linh rất là ấm áp, ôm chặt vòng eo của anh, không ngừng dùng đầu dụi vào lòng ngực của anh.
Bộ dạng đó.
Chậc.
Thật sự rất giống động vật.
Chu Hoàng Anh nhấc bổng động vật nhỏ trong lòng lên, một tay khác vỗ mông của cô: “Đi thay quần áo”
“Được nè, em biết rồi” Cô hi hi ha ha lăn xuống giường, sau đó ôm lấy quần áo của mình đi nhà vệ sinh rồi.
Sau khi cô rời khỏi, sắc mặt của Chu Hoàng Anh trở nên vô cùng trắng bệch, sau khi một hơi thở buông lỏng xuống, vết thương trên lưng khiến anh đau đến ngay cả hít thở cũng cảm thấy đau đớn, nếu không phải vừa rồi phải dỗ dành cô, e rằng giờ đây anh đã nằm xuống rồi.
Sự đau đớn này, là liên kết với máu thịt, tiếp nối kinh lạc, ẩn sâu trong xương tuỷ, lần hành động trước đó, thứ mà đối phương sử dụng e rằng là vũ khí sinh học đạn tên lửa mô hình thu nhỏ, tố chất cơ thể của anh trước giờ luôn khoẻ mạnh, nhưng mà lần này, vết thương lại lâu thế này vẫn chưa lành, e rằng tới lúc về rồi vẫn phải đi quân khu xem thử.
Lâm Ngọc Linh ở trong nhà vệ sinh, nghe thấy rất rõ một tiếng hít thở sâu, cô lén lút mở cửa ra một khe hở, cẩn thận nhìn ra phía ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666769/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.