“Anh bị sốt rồi” Lâm Ngọc Linh đau lòng vuốt ve gò má anh: “Đều là do em không tốt, anh đã bị thương nặng đến như vậy mà em lại chọc cho anh tức giận, còn đồng ý ra ngoài, tất cả đều là lỗi của em.”
“Ngày mai sẽ đỡ, em cần phải tin tưởng vào sức khỏe của anh”
Chu Hoàng Anh đưa tay lên nắm lấy bàn tay nhỏ của cô khẽ đặt lên môi, như thể cô mới chính là thuốc hạ sốt khó tìm của anh vậy.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Ngọc Linh không khỏi đỏ bừng, nhưng đã nhanh chóng phản ứng lại, rời khỏi vòng tay anh, ép buộc người đàn ông này trở lại giường, sau đó lại lấy thuốc chống viêm và hạ sốt ra, nấu một chút cháo cho anh ăn, hai mươi phút sau lại uống thuốc, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Mệt đến độ đã đứng không vững, cô dựa vào bờ vai anh, mềm nhữn không muốn động đậy, còn suýt chút nữa thì sùi bọt mép.
Người đàn ông duỗi cánh tay ra, nghiêng người vòng tay ôm lấy chiếc eo thon nhỏ của cô: “Bà xã.”
“Đừng có sờ lung tung, đều là thịt đấy”
Cô bị anh làm cho có chút ngứa ngáy.
“Như vậy anh vẫn thích” Hô hấp của anh trở nên hơi nặng nệ, hơi thở nhả ra ngay bên tai cô mang theo sự ái muội mơ hồ.
Lâm Ngọc Linh không khỏi đỏ mặt.
Lời tỏ tình trắng trợn này của anh thật sự rất hiếm thấy đấy.
Ngày hôm đó hai người họ hoàn toàn chỉ có “ngủ”, ngoại trừ hai bữa cơm ra thì căn bản dán chặt vào giường, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666762/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.