Häc!
Cô không phải là học trò của một tên biến thái sao? Trong đầu Lâm Ngọc Linh bỗng nhiên xuất hiện ý nghĩ này.
Không được, cô phải giúp thầy của mình lấy lại trong sạch.
“Không phải sự thật sao, thầy của em đẹp trai như vậy, tay cũng đẹp, có sở thích gắp thú cũng là chuyện bình thường!” Lâm Ngọc Linh biết lúc này cô chính là đang nói hươu nói vượn, nhưng mà cô không nhịn được.
Chu Hoàng Anh sau khi nghe những lời này liên cụp mắt xuống, lông mi dày khẽ động, che giấu một tia sáng khác thường trong con ngươi, giọng điệu hơi lạnh nhạt: “Thật sao?”
“Đúng vậy!”
Sau đó, không đợi cô có phản ứng lại, anh nhanh chóng rời đi.
Bên này nhiều hơn một người, bất kể là ai, đều sẽ có phản ứng, hơn nữa còn là một người có dáng người cao như Chu Hoàng Anh, Tiêu Thành Đạt đẩy đẩy kính mắt, bước từng bước dài sang bên cạnh.
Thoáng nhìn, anh ta thấy bên ngoài có một cô gái ngốc nghếch, cô ấy đứng đó, kiểng chân nhìn về phía này, bộ dạng ngốc nghếch như một con chó nhỏ đang đợi chủ nhân.
“Cái gì? Không còn động vật?”
“Còn hơn thịt. Phương diện tỉnh thần quan trong hơn” Sau khi Chu Hoàng Anh nói xong liền đi đổi tiền thành mấy đồng tiền xu cho vào máy gắp thú.
Tiêu Thành Đạt mím môi, tựa vào bên cạnh, nhìn về phía học trò của mình, những người bên cạnh cũng lớn tiếng hò reo, tầm mắt đều nhìn qua bên kia.
Lâm Ngọc Linh dáng người thấp lùn rụt đầu vào trong cổ áo, lộ ra một đôi mắt †o
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666756/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.