Tiêu Thành Đạt biết cái tên này không kiềm chế được sẽ tự mình nói cho anh ta biết nên không thèm quan tâm đến tên này nữa, tiện tay cầm lên một quyển “Tam quốc chí”
đã có vài năm tuổi, sau đó vươn tay lật đến một trang nào đó, bắt đầu đọc sách một cách thích thú.
“Ôi má ơi, cậu còn có tâm tình ngồi đọc sách sao!” Lục Vương nhảy đến bên cạnh Tiêu Thành Đạt, giật quyển sách trên tay anh †a không cho đọc nữa: “Bạn tôi ơi, cậu nhìn tôi này”
“Nói.” Mặt Tiêu Thành Đạt không hề thay đổi.
Được được được, tôi thực sự rất sợ hai cái mặt liệt của cậu và Chu Hoàng Anh.
Tôi đành nói cho cậu biết vậy, kết quả tính toán của tôi là cung mệnh của cậu và Chu Hoàng Anh đều thuộc cùng một loại, nhất định sẽ xảy ra thiệt hại cho nên cậu đừng đến gần anh ta, nếu không chắc chắn sẽ dẫn đến tình huống phải đổ máu, là đổ máu theo nghĩa đen đấy”
Trên thực tế.
Lục Vương đã xem mệnh cho Chu Hoàng Anh tổng cộng hai lần.
Mỗi một lần đều đổ máu.
Nói đến Lục Vương, Tiêu Thành Đạt không khỏi nhớ tới việc diễn ra cách đây rất lâu, anh chàng này đã tự nói rằng bản thân là con cháu của một gia đình Phong Thuỷ ở nơi của bọn họ, mỗi một nhiệm kỳ đều phải rời khỏi núi đi du lịch, điều thứ nhất là kiếm tiên để hỗ trợ gia đình, điều thứ hai là tuy rằng gia tộc lớn của bọn họ sống ẩn dật nhưng không thể chệch đường ray với thế giới, về cơ bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666734/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.