Phát ca cười một tiếng trào phúng, lão ta chợt lấy từ trong túi ra một khẩu súng nhỏ, hướng về phía tên vệ sĩ mới vừa rồi gõ cửa phòng Tạ Miên ‘Phanh ‘ một tiếng bắn tới!
Trên đầu tên vệ sĩ ấy có thêm một lỗ máu, ngã trên đất chết đi!
Lê Thúy ngồi ở chỗ đó có thể thấy thi thể chết không nhảm mắt kia, cô ấy bỗng nhiên trợn to tròng mắt, theo bản năng muốn sao kêu lên, Lâm Ngọc Linh vội vàng đưa tay ngăn chặn miệng của cô ấy.
Trong lòng bàn tay của cô rịn ra một lớp mồ hôi mỏng, tim đập như muốn phá tung lồng ngực, bây giờ cô chỉ sợ chính là Tạ Miên không ngăn được, mang hai người bọn họ ra.
Cũng may, Tạ Miên cũng không có ứng phó quá tệ như cô đã tưởng, cô ta mắng một tiếng: “Bệnh thần kinh, dám giết người trước mặt tôi, thật xui xẻo!”
Nói xong, cô đưa tay muốn đóng cửa lại, nhưng còn chưa đóng lại, Phát ca đột nhiên đưa tay ngăn lại, “Tạ tiểu thư, khoan đã, cho thuộc hạ của tôi một phút, chúng tôi kiểm tra xong không có nhà báo mà chúng tôi đang tìm, cô đóng cửa cũng không muộn nha!”
Sắc mặt Tạ Miên hiện lên vẻ không kiên nhẫn, “Ông muốn cái gì? Chẳng lẽ có ai vào đây hay không tôi lại không biết rõ hơn ông sao? Tôi không thấy bất kỳ nhà báo nào!”
Phát ca cười cực kỳ tà tứ: “Tạ tiểu thư nếu như cô không phối hợp, cũng đừng trách tôi không khách khí xông vào!”
Tạ Miên không bị lão ta hù dọa chút nào, ngả ngớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666692/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.