Lâm Ngọc Linh thu hồi tâm mắt, hơi có chút nhức đầu đỡ trán, trận thế của đối phương so với cô tưởng tượng càng nguy hiểm hơn!
Cô ôm khẩn trương tìm ở trong kho hàng phát hiện Lê Thúy, cô ấy giống như con thú nhỏ bị hoảng sợ, run rẩy ôm mình.
Vừa nhìn thấy Lâm Ngọc Linh, cô ấy liền như thấy được tất cả hy vọng vậy hướng Lâm Ngọc Linh chạy tới, nước mắt ào ào rơi ra: “Hu hụ, rốt cuộc cô đã tới, tôi còn tưởng rằng cô sẽ không giúp tôi!”
“Cô nói gì ngốc vậy, nếu cô đã nói cho tôi biết, làm sao tôi có thể bỏ mặc cô.” Lâm Ngọc Linh đau lòng ôm lấy cô ấy.
Hai người còn chưa có nói được mấy câu, bên ngoài liền truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập, ngay sau đó, mấy người đàn ông giọng đầy sự tàn bạo liên vang lên: “Còn chỗ nào chưa có tìm qua?”
“Báo cáo, chỉ còn lại kho hàng này còn chưa có tìm, chẳng qua tôi cảm thấy ở trong đó bẩn thỉu hẳn sẽ không có người trốn ở trong đó!”
“Phải đi lục soát! Chớ buông lỏng bất kỳ một xó xỉnh nào, quên mất lão đại đã nói gì sao, vạn nhất nếu như tin tức bị tiết lộ ra ngoài, mạng nhỏ của chúng ta sẽ không còn!”
“Dạ!”
Thanh âm trả lời vừa rơi xuống, bước chân hướng tới kho hàng bên này dần dân đến gần, thanh âm càng ngày càng lớn.
Lê Thúy ôm chặt lấy thân thể Lâm Ngọc Linh, mất hết hồn vía hỏi, “Bọn họ đi tới!
Chúng ta làm sao bây giờ đây? Bọn họ nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666690/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.