“Thủ trưởng đại nhân là đang cầu được ân sủng sao?” Ngọc Linh nở một nụ cười nhạt.
Cô cố ý nhếch miệng, miệng dính đầy kem đánh răng bôi lên trên mặt Chu Hoàng Anh, anh không thể né tránh, khẽ thì thầm: “Đừng làm phiền!”
Vì thói quen quản lý người đã lâ anh không có ý thức được giọng nói đầy uy nghiêm của mình.
Ngọc Linh bỗng trở nên khó chịu, cô vươn tay nhéo nhéo cánh tay anh: “Hehe, nhưng em là vợ anh, làm sao đây ta? Anh phải áp đặt hình phạt của quân đội đối với em sao?”
Chu Hoàng Anh mỉm cười vô cùng mơ: hồ, đột ngột nắm lấy lòng bàn tay của Ngọc Linh và đem cô dựa vào trên bức tường: “Tất nhiên là không rồi, đối phó em anh tự có một bộ gia pháp riêng!”
Nói xong, bàn tay to lớn của anh không đứng đản mà vén quần của cô mà cho tay đi vào.
Lúc Ngọc Linh có phản ứng là đã quá muộn, những gì anh chưa kịp làm đêm qua đã được làm gọn gàng trong phòng tắm vào sáng nay.
Nhưng cô gái này không biết học bộ môn này ở đâu, sau một hồi không làm được, cô ấy ngao ngán và hét lên: “Chồng ơi, không được đâu, em sẽ rất là đau đó…”
Bình thường, cô rơi một cọng tóc anh cũng đã rất đau lòng rồi. Chứ đừng nhắc đến việc cô la hét đến như vậy. Trong dù, di vọng trong cơ thể vẫn chưa được phát tiết ra, nhưng trong chốc lát anh cũng không dám động tâm với cô.
Từ trong cơ thể cô đi ra, Chu Hoàng Anh buộc lại quần áo và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666685/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.