Nghe lời cô ta nói, Lâm Ngọc Linh mặt mày trở nên hớn hở: “Cảm ơn huấn luyện viên Hồng Hoàng!”
Vũ Hồng Hoàng không nói lại gì, vấn đề của cô đã được giải quyết, Lâm Ngọc Linh cũng rất hiểu chuyện, nói: “Huấn luyện viên Hồng Hoàng, tôi sẽ không làm phiền lúc cô đang bận rộn nữa, lát nữa gặp ở sân huấn luyện, còn cháo nhớ ăn nha”
Nói xong, Lâm Ngọc Linh liền rời khỏi phòng tập thể hình.
Vũ Hồng Hoàng vẫn quan sát cô qua tấm gương trước mặt, mà Lâm Ngọc Linh bước đến trước cửa nghĩ rằng không có ai đang nhìn vui vẻ xoay mình vài vòng.
‘Vũ Hồng Hoàng cảm nhận được cô thực sự có chút kỳ lạ, người khác nghe nhắc đến huấn luyện thì kêu khổ thấu trời nhưng cô thì ngược lại hoàn toàn.
Ánh mắt cô ta dần dần dừng lại bát cháo mà Lâm Ngọc Linh đã chuẩn bị, nhìn hồi lâu, cô đưa tay đấy tài liệu trước mặt ra, bưng cháo về trước mặt mình, cầm thìa lên cúi đầu ăn hết.
Hương vị thậm chí còn ngon hơn những gì cô tưởng tượng nhiều, đồng thời những suy nghĩ của cô ta về Chu Hoàng Anh cũng đi theo cháo càng ngày càng dày đặc hơn.
Thời gian huấn luyện kế tiếp đã làm cho Vũ Hồng Hoàng thay đổi hoàn toàn ấn tượng của mình về Lâm Ngọc Linh.
Dù có trải qua quá trình huấn luyện thực chiến khó khăn thế nào chăng nữa, thì Lâm Ngọc Linh trước đó một giây còn mệt mỏi giấy dụ thì một giây sau, khi cô nghe được âm thanh từ trạm gác canh thì luôn có thể lập tức tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666610/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.