Đừng chạm vào tôi! Đừng chạm vào tôi!
Ngược lại, Chu Hoàng Anh lại rất bình tĩnh Ánh mắt anh thâm trâm quét qua lối đi tối tăm rồi khóa chặt một phương hướng đó. Anh trầm giọng nói: “Trần Tuấn Anh, dẫn người đuối theo hướng Đông! Ngọc Lan, cô theo tôi đi về hướng Tây!”
Anh cho phép cô làm theo tức là anh đã công nhận khả năng của cô rồi.
Một nụ cười phấn khích thoáng qua khóe môi Ngọc Lan. Cô lớn tiếng đáp lại: “Vâng!”
Sau đó cô ấy theo Chu Hoàng Anh rời đi.
“Thủ trường! Đi đường cẩn thận!” Trần Tuấn Anh hét lên trong sự vui mừng. Sau đó, anh ta nở một nụ cười dễ chịu bởi đây là cơ hội mà Chu Hoàng Anh mang lại cho anh ta.
Nếu anh ta có thế bắt được một kẻ buôn bán ma túy bằng cách này, vị trí của anh ta sẽ được tăng lên.
Chu Hoàng Anh và Ngọc Lan tìm kiếm qua lại theo chỉ dẫn. Cuối cùng, họ đi đến một căn phòng kín. Chu Hoàng Anh lặng lẽ mở cửa phòng.
Không có ai bên trong!
Đó là một căn phòng đồ chơi, trên bàn, ghế và giường đều có những con búp bê đầy bụi.
Hai người bước vào phòng, Ngọc Lan cẩn thận cầm những con búp bê và trả lời: “Đây đều là gỗ đàn hương. Một lớp bụi đã rơi trên cơ thể của mỗi con búp bê, có vẻ như nó đã không được sử dụng trong một thời gian dài!”
Chu Hoàng Anh bước đến bàn cạnh giường, anh vuốt ve con búp bê trên tay và trả lời: “Cô quan sát không đủ cẩn thận. Cái này đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666575/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.