Sau khi nói xong, Trịnh Thành Nam khập khiễng rời đi.
“Trở về!” Chu Hoàng Anh dừng bước chân rồi đi tới bên cạnh cậu ta, đè vai Trịnh Thành.
Nam và nói: “Với tình hình hiện tại, cậu đi đến đó cũng vô ích mà thôi, bớt làm những việc lãng phí thời gian! Phương hướng là ở đâu?”
“Đông nam” Trịnh Thành Nam yếu ớt nói.
Ngọc Lan biết hành động tiếp theo của Chu Hoàng Anh nên cô ấy nóng lòng bước tới nói: “Tôi cùng anh đi tìm nhé!”
“Quá nguy hiểm! Cô hãy ở lại dọn dẹp đống lộn xộn” Anh ra lệnh.
Vi bị giao cho những việc qua loa nên Ngọc Lan cực kì không cam tâm: “Tôi không muốn…”
“Đây là mệnh lệnh!”
Chu Hoàng Anh tiến lên một bước rồi bỏ đi. Khi Ngọc Lan muốn đuổi theo thì trong nháy mắt, cô ấy đã không còn thấy bóng dáng anh nữa.
Ngọc Lan tức giận đến mức chỉ biết giậm chân tại chỗ…
Càng đi sâu vào trong rừng thì xung quanh càng nguy hiểm. Ngay cả những con đường cũng trở nên hẹp và hiểm trở. Đối với Chu Hoàng Anh, khung cảnh xung quanh giống như một mê cung. Điều đó khiến anh không biết phải đi theo hướng nào.
Ngay khi Chu Hoàng Anh đang tập trung để tìm kiếm phương hướng thì có một tiếng động nhẹ vang lên từ bãi cỏ cách đó không xa.
Anh chăm chú đánh giá một hồi, sau đó liền liếc mắt một cái: “Đi ra, nếu là đàn ông thì đừng trốn tránh!”
Trong giây tiếp theo, một bóng người cao lớn thực sự đứng lên từ trong bãi cỏ. Quần áo của anh ta đều màu cỏ, đeo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666568/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.