Lâm Ngọc Linh ho một tiếng thật mạnh, cô nhắc nhở: “Đừng nghĩ nữa, anh ấy có việc về quân khu trước rồi, không quay lại cùng tớ!”
“Vậy à” Hà Thanh Nhàn không khỏi thất vọng: “Vậy thì chán quá, vốn dĩ tớ còn muốn cảm ơn thủ trưởng Hoàng Anh đã giúp cậu dọn nhà!”
“Cậu ấy, đừng quậy như con thiêu thân thì tớ đã cảm ơn trời đất rồi!”
“Sao có thể chứ, tớ dễ thương như vậy mà!”
“Thật không biết xấu hổ! Cậu còn muốn ôn tập không vậy? Nếu không tớ tự học đấy!”
Lâm Ngọc Linh đe dọa.
Hà Thanh Nhàn lập tức thu hồi vẻ mặt vui đùa, biến thành dáng vẻ nghiêm chỉnh: “Đợi đã, tớ đi lấy sách!”
Cùng Lâm Thanh Nhàn ôn tập đến nửa đêm, ngày thứ hai bọn họ còn phải dậy sớn để đến trường.
Lâm Ngọc Linh còn ổn, tràn đầy tinh thần, nhưng Hà Thanh Nhàn lại hà hơi liên tục, cô ấy yếu ớt hét lên: “Quả nhiên làm vợ của thủ trưởng thì không giống nữa rồi, chịu đựng một đêm dài như vậy cũng không có chuyện gì. Có thể thông cảm cho người bình thường không có nhiều sinh lực như chúng tôi không!”
Lâm Ngọc Linh tàn nhẫn đập vào lòng bàn tay của Hà Thanh, nói: “Điều kiện đầu tiên để đạt được thành tích tốt chính là không thể lười biếng! Hôm nay cậu còn có một tiết chuyên ngành rất quan trọng, cậu muốn bỏ lỡ không?”
“Đương nhiên không được, giáo viên chủ nhiệm sẽ giết tớ chết mất!” Hà Thanh Nhanh suy sụp dùng hai tay ôm lấy đầu mình: “Bỏ đi, tớ không nói với cậu nữa, tớ đi trước đi đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666551/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.