“Chu Hoàng Anh!”
Cô không chút do dự ngập ngừng nào lên tiếng nói ra ba chữ.
*Ö, thì ra em vẫn chưa say hoàn toàn nhỉ.
Vậy em có biết rõ bây giờ em làm ra hành động này thì hậu quả sẽ nguy hiếm thế nào không?” Ánh sáng trong mắt Chu Hoàng Anh chợt lóe Ngay sau đó, một chuyện khiến anh càng không ngờ được đã xảy ra.
Lâm Ngọc Linh theo đó ngồi dậy, đưa tay ra đè lên vai anh, sau đó cúi đầu chặn môi mỏng của Chu Hoàng Anh lại.
Trong lòng Chu Hoàng Anh hơi kinh ngạc, nụ hôn rất ngắn ngủi chỉ chạm vào môi anh một chút liền rời đi. Nhưng lại như sợi lông chim cọ thật mạnh vào trong trái tìm anh.
Bàn tay anh không kìm lòng nổi siết chặt lấy eo Lâm Ngọc Linh, hận không thể trực tiếp có được cô. Nhưng cảm xúc không lỡ lại mạnh mẽ chui vào trong não anh, giống như ngọn lửa ở Hỏa Diệm sơn lại bùng thêm một ngọn lửa nữa, khiến cả người anh đau đến cứng lại Ở phía trên, ánh mắt của cô gái nhỏ rực rỡ như muôn ngàn vì sao, trên gương mặt ngoài vẻ ửng hồng do uống say ra thì không có chút xíu say xỉn nào.
Hoặc theo cách khác mà nói thì lúc này cô gái nhỏ vô cùng tỉnh táo.
Lâm Ngọc Linh hé đôi môi, dáng vẻ muốn nói lại thôi, Chu Hoàng Anh biết cô có điều muốn nói, vỗ vỗ bả vai cô: “Đứng dậy trước đã, anh đi bật đèn, có chuyện gì thì chúng ta từ từ nói”
“Em không muốn!” Lâm Ngọc Linh gần như đã từ chối ngay lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666541/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.