“Chị, chị cứ nói đi!”
Lâm Ngọc Linh chầm chậm gằn từng chữ dò hỏi cậu: “Em thật sự đã nợ bọn cho vay nặng lãi một tỷ bảy trăm năm mươi triệu hả?”
Lâm Ngọc Huy gấp gáp đưa tay lên, trung thực không chút dối trá thề: “Chị, em đảm bảo.
với chị thực sự là không có chuyện này, cái lá gan nhỏ bé của em chị còn không biết sao?
Em chỉ là ham chơi đến sòng bạc xem thế nào, đột nhiên đám người đó xông vào lôi em đi, em hoàn toàn không quen biết chúng, cũng không biết từ lúc nào đắc tội với bọn chúng nữa!
Nghe xong lời của Lâm Ngọc Huy, vẻ mặt Lâm Ngọc Linh càng khó coi hơn nữa.
Lâm Ngọc Huy sẽ không dám nói dối chuyện lớn như vậy, vậy thì sự việc cũng chẳng hề đơn giản như cô tưởng tượng!
Cô lại tiếp tục lo lắng hỏi đồn: “Vậy thì em nhanh chóng suy nghĩ kỹ lại xem, liệu có nghe thấy thông tin nào quan trọng không?”
Lâm Ngọc Huy nghe xong câu hỏi của cô cũng bắt đầu trầm mặc trong suy tư, một lúc sau, cậu gật đầu lên tiếng: “Có! Em nghe thấy sau khi bọn chúng gọi điện thoại cho chị xong lại gọi tiếp cho một người khác, hình như cô ta mới chính là chủ mưu đãng sau tất cả mọi chuyện”
Nói đến đây, cậu liền đưa tay lên vò đầu bứt tai: “Hình như bọn chúng gọi người đó là… là cô Tạ gì đó!”
Cô Tạ…
“Tạ Miên?” Người đầu tiên xuất hiện trong đầu Lâm Ngọc Linh là cô ta, bởi vì trong tất cả những người cô quen biết thì cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666534/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.