Nghe thấy vậy, Lâm Ngọc Linh nhịn không được mà vươn đầu nhìn vào ngõ hẻm kia.
Cũng chỉ một cái thoáng chốc như vậy, đột nhiên bên trong có một người đàn ông mặc đồ trắng đi ra, anh ta chạy cực nhanh giống như một con báo săn đang săn mồi!
Ngay cả quần áo của người ta Lâm Ngọc Linh còn chưa nhìn thấy rõ thì người đàn ông đó đã chạy đến bên cạnh cô, cánh tay dài giơ ra tóm lấy cổ cô.
Phút chốc, Lâm Ngọc Linh khiếp sợ trừng †o mắt!
Chuyện gì vậy?
Cô chẳng qua chỉ là đi ngang qua thôi mà, sao lại gặp phải cảnh bắt cóc chứ?
Cô chỉ vừa mới kêu ra được một âm tiết, miệng liền bị người ta duỗi tay bịt lại.
“Câm miệng! Không được nói chuyện, nếu không tôi sẽ hôn mặt cô đấy!” Người đàn ông ở đãng sau đè thấp giọng uy hiếp.
Lâm Ngọc Linh: “.. Biến thái má ơi!
Nhưng nếu không phải biến thái thì ai sẽ bắt cóc cô chứ!
Bây giờ phải làm sao? Có khi nào cô sẽ chết thảm ở đầu đường không!
Trong chút thời gian này, ông chú đuổi theo người đàn ông kia cũng đi ra khỏi ngõ nhỏ, ông ta cầm một cây gậy gỗ, khí thế hùng hổ nói: “Thăng nhóc chết tiệt này, cuối cùng †ao cũng bắt được mày rồi! Mày chạy đi! Sao không chạy nữa đi?”
“Giao cho cô đó, nếu cô giúp tôi giải quyết ổn thỏa thì tôi sẽ không làm gì cô” Miệng người đàn ông tràn đầy tà ác nói, sau đó, anh ta liền đấy Lâm Ngọc Linh đang ngơ ngác ra.
“Gô là ai? Có quan hệ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666500/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.