Lâm Ngọc Linh bị anh khơi dậy phản ứng nhưng vẫn còn lí trí: “Chu Hoàng Anh, anh đã đồng ý với em sẽ cho em thời gian cân nhắc rồi!”
Nghe cô nói, hành động của Chu Hoàng Anh mới ngừng lại.
Lâm Ngọc Linh thừa cơ vội vàng cách xa anh ra.
Sâu trong đôi mắt trong suốt của cô dường như mang chút trách cứ.
Chu Hoàng Anh cảm thấy tim mình đau nhói, đôi tay đang ôm lấy eo cô cũng rút về, anh ngồi dậy, ngả lưng lên ghế, ngón tay mềm xoa nhẹ thái dương.
Lâm Ngọc Linh cũng ngồi dậy sửa lại quần áo ngay ngắn.
“Lúc nãy… anh hơi mất khống chế”
Không khí trong xe yên lặng hồi lâu, giọng nói trầm thấp của anh phát ra từ sâu trong cổ.
*Không sao” Lâm Ngọc Linh lắc đầu: “Thật ra thì em hiểu được mà, đàn ông các anh có nhu cầu mãnh liệt với chuyện này, anh không khống chế được em cũng không trách anh.”
Chu Hoàng Anh bất đắc dĩ nhíu mày, xem ra cô nhóc này thật sự không hiểu anh.
“Anh muốn khống chế điều gì thì cũng dễ như trở bàn tay, bao gồm dục vọng cơ thể”
Giọng nói của Chu Hoàng Anh mạnh mẽ vang lên.
Lâm Ngọc Linh không hiểu nhìn anh.
Vậy sao lúc nãy còn để bản thân làm cái chuyện mất lí trí như vậy?
Dường như Chu Hoàng Anh là con giun trong bụng cô, hiểu thấu suy nghĩ của cô, sau đó anh lấy ra một tập tài liệu, đưa cho Lâm Ngọc Linh.
Không nói thêm một câu nào.
Chẳng qua là khí thế trên người anh cũng giảm đi rất nhiều.
Trong lòng Lâm Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666484/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.