Trần Tuấn Anh không dám nhớ đến chỗ đó nữa, liền cầu xin lòng thương xót, ủy khuất nói: “Đừng, đại ca, em sai rồi!”
“Sau này đừng có làm ra những trò đùa ngớ ngẩn như vậy nữa” Chu Hoàng Anh lạnh lùng nói.
“Vâng, vâng” Tuấn Anh lấy tay làm động tác ra hiệu OK.
Ngoài mặt thì anh ta khuất phục nhưng trong lòng lại đang không ngừng chửi mắng Chu Hoàng Anh, trước mặt Lâm Ngọc Linh thì hào phóng ga lăng, tới lúc gặp anh ta thì liền sẽ trở lại bộ dạng sắt đá tàn nhẫn.
Đúng là điển hình cho câu có sắc quên bạn!
“Đại ca, vấn đề phía bên kia của chị dâu anh liền mặc kệ sao?” Anh ta hỏi Chu Hoàng Anh vẻ mặt kiểu như “nếu mặc kệ thì còn kêu cậu ra đây làm gì”, liền trầm giọng căn dặn: “Kiểm tra địa chỉ trường học của em trai Lâm Ngọc Linh, bí mật theo dõi”
“Vâng!” Anh ta cũng biết!
Trần Tuấn Anh nhổ nhánh cây trên đầu và ngậm trong miệng, khi anh ta chuẩn bị thực hiện nhiệm vụ quan trọng này, Chu Hoàng Anh đột nhiên nói thêm: “Nếu như có bất kỳ tình huống nào, nhớ kịp thời báo cho tôi, tôi sẽ lập tức chạy đến xử lý”
Trần Tuấn Anh phanh gấp, quay lại nhìn Chu Hoàng Anh đầy cảm kích, nói: “Đại ca, em biết đại ca không muốn để một mình em đi đối mặt, nhưng đại ca yên tâm, em sẽ giúp chị dâu giải quyết chuyện nhỏ này”
“Trần Tuấn Anh, là do trí thông minh của cậu thật sự rất thấp, tôi không an tâm” Chu Hoàng Anh chán ghét nói.
Sau đó, anh nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666445/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.