Cô ấy có hơi vui mừng, thở hồng hộc nói: “Thủ trưởng, cuối cùng tôi cũng tìm được cậu rồi, bữa tiệc đã sắp bắt đầu, ông cụ đang gọi cậu qua đó ạ”
Chu Hoàng Anh gật đầu: “Tôi biết rồi”
Nói xong thì cô hầu nhỏ biết điều liền rời đi. Trước khi đi thì trên mặt cô ấy còn mang theo vẻ ghét bỏ mà liếc nhìn Trần Tuấn Anh.
Bởi vì trên mặt anh ta bị dán đầy giấy note nên trong phút chốc, cô hầu nhỏ chẳng hề nhận ra anh ta là Trần Tuấn Anh.
Ánh mắt đó dường như đang nói, cái đồ trần truồng dán đầy giấy note, thật biến thái hu hu hut “Khốn nạn! Còn nhìn nữa sẽ móc mắt cô ra” Đến khi Trần Tuấn Anh lớn giọng hét một tiếng thì người hầu nhỏ kia mới biết rõ thân phận của anh ta, bỗng vô cùng hoảng sợ mà vội vàng rời đi”
“Nhân viên cảnh vệ, đối xử với con gái thì phải dịu dàng một chút” Lâm Ngọc Linh đen mặt nhắc nhở, trước nay cô rất bảo vệ các em gái mềm yếu dễ thương.
Mẹ nó, để cả người dán đầy giấy note đã đủ xui xẻo rồi, bây giờ còn phải đi chăm sóc người khác?
Sao không có ai thử dịu dàng với cậu ta hết vậy?
Trần Tuấn Anh giống như hòn vọng phu, hô lên một tiếng như bị ma quỷ quấn thân: “Cụ nội nó?
Chu Hoàng Anh bình tĩnh đứng dậy từ sô pha, cánh tay ôm chặt lấy chiếc eo nhỏ nhắn của người phụ nữ bên cạnh, tán đồng nói: “Ừm, nói có lý, đối xử với con gái thì nên dịu dàng một chút, nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666422/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.