Lâm Ngọc Linh chỉ nhớ rõ nửa câu đầu của anh.
Đây chẳng qua mới chỉ là bắt đâu mà thôi.
Câu nói kia như đang thầm nhắc nhở cô, răng câu chuyện giữa họ chỉ mới bắt đầu Chẳng bao lâu sau họ đã đến nhà họ Chu Do đây là tiệc gia đình, vì vậy chỉ mới có vài người bạn bè thân cận và các đối tác tương đối thân thiết, nên bữa tiệc cũng không có quá nhiều người. Thêm vào đó, ông cụ Thanh lại là người thích yên tĩnh, thế nên lại càng chẳng có bóng dáng người làm truyền thông nào.
“Xuống xe đi”
Sau khi Chu Hoàng Anh ra lệnh, Lâm Ngọc Linh liền ngoan ngoãn nhấc váy lên và chậm rãi xuống xe dưới sự giúp đỡ của anh.
Nhìn tòa thành nguy nga quen thuộc trước mắt, Lâm Ngọc Linh bất giác lại nghĩ đến cuộc tranh cãi với ông cụ Thanh lúc trước.
Lúc bước vào, Lâm Ngọc Linh vẫn lo nghĩ như thế.
Cô kéo tay Chu Hoàng Anh, ngăn lại động mở cửa của anh, nói: “Chờ… Chờ chút đã!”
“Còn có việc gì nữa?” Chu Hoàng Anh quay đầu nhìn cô, hỏi.
*Này.. Ba mẹ anh thích kiểu con gái thế nào vậy? Thông minh hiểu chuyện? Dịu dàng đoan chính? Hay thanh lịch quý phái?”
Lâm Ngọc Linh kiềm chế sự khẩn trương trong lòng, cực kỳ thận trọng hỏi.
Biết người biết ta mới trăm trận trăm thẳng, cô đã không qua được đường bên ông cụ Thanh rồi, giờ cô chỉ còn cách xuống tay bên phía ba mẹ của Chu Hoàng Anh mà thôi.
Hai bàn tay của Lâm Ngọc Linh siết chặt lại, hai tai dựng thẳng, chuẩn bị nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-la-chien-than/1666412/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.